Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Những điều (ngay cả) Harvard cũng không dạy bạn

Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

> Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

-

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

-



Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

> Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

-


Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

> Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

-

Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

> Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

-

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!" 


> Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như vàng"

-

KẾT LUẬN: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

Bao giờ bạn trở thành đàn ông?


Bạn thường có thói quen gọi cho mình vào những lúc bạn bị người ta bắt nạt. Ngày xưa thôi, giờ thì khác, bạn luôn im lặng. Ngay cả khi vợ bỏ, ngay cả khi bạn hàng lừa tiền, ngay cả khi bị người đời lợi dụng và hắt hủi. Ngay cả khi không gia đình, không nhà, không con cái, không tiền.
Một ngày, mình ngồi nghĩ về sự im lặng ấy của một người đàn ông bốn mươi. Im lặng – Nghĩa là gì?
 
Chắc chắn không phải mang ý nghĩa của lãng quên, vì mình tin bạn không thể quên mình, y như không thể quên nhiều thứ khác trong cuộc đời này. Cũng không phải là sự im lặng kẻ cả, bạn chưa học được thái độ đó. Im lặng không phải là từ chối, vì mình chưa từng xin bạn bất cứ thứ gì để cho bạn có cơ hội từ chối.
Mình ngồi điểm lại quá khứ như ngồi đếm sỏi trong hồ nước, có những thứ nhìn thấu và có những thứ một đi không trở lại. Thời gian chắc chắn là một mặt hồ rất rộng mà chúng ta ném vào đó tuổi trẻ, sự xinh đẹp ngây thơ, hồn nhiên tuổi vào đời, ném cả vào đó những thứ ta từng muốn quên.
Hồi mới quen nhau vài năm, ngày nghỉ mình thường cùng bạn bè chạy xe hai chục cây số xa thật xa qua chỗ bạn ở, để nấu một bữa cơm, ngồi ăn tán gẫu, rồi đạp xe hai chục cây số về. Bạn kỳ cục là, bạn là chàng trai duy nhất, là người duy nhất có xe máy, là người đang lĩnh lương cao nhất, nhưng bạn luôn để các bạn gái chạy xe thật xa tới, mua đồ ăn, tự nấu ăn cho bạn.
Và nếu chậm mời bạn vào ăn cơm, bạn sẽ dỗi, bạn nằm lăn ra cái võng mắc ngoài hiên, giả vờ ngủ. Cố tình cho bạn bè biết là bạn đang dỗi!
Hồi đó mình chỉ thấy, bạn thật kỳ cục bởi bạn luôn cư xử không công bằng với những bạn bè yêu mến như mình, và lại quá chiều chuộng những kẻ chẳng tử tế gì với bạn. Lương cao bạn dành cho lũ con trai người dưng ăn bám ở nhà bạn, nuôi chúng nó, trả tiền học cho chúng nó, xin việc cho lũ chúng nó, đi lãnh hậu quả cho những vụ ăn cắp giựt tiền của chúng nó. Nhưng tiền ấy chẳng để dành cho bạn bè đi chợ mua cơm nấu ăn chung một bữa thi thoảng.
 
Bạn sẵn sàng để lũ con gái đạp xe đường trường tới thăm, chứ ngày nghỉ để xe máy cho lũ trai ăn bám bạn chúng nó vi vu đi cưa gái. Và bạn chỉ giận bạn bè, không bao giờ giận lũ người dưng.
Nhìn bạn co quắp nằm võng, như một con cá khô nhẳng và phật ý, mình thấy sao cậu bạn giống một thằng nhóc năm tuổi, cố tình quậy phá, cố tình ăn vạ để được người ta chú ý tới sự có mặt của nhóc.
Xe máy mình bạn trả góp để cả lũ con trai ấy… xài chung, rồi cũng bị bán mất. Mà bạn chả giận.
Nhưng mình nổi giận. Khi một ngày, mình mang chiếc xe đạp Martin 107 mới mua đem tặng cho một chị cave về già đang nuôi con nhỏ 5 tuổi, nhờ bạn mang xe tặng chị ấy, thì lũ con trai nhà bạn mang xe bán ngay lấy tiền đánh bạc. Mà bạn chẳng giận chúng nó. Bạn còn trách mình, bảo, đằng nào xe cậu chẳng đem cho đi, thì cho ai chả được? Bán hay cho khác gì nhau?
Mình lặng lẽ cắt đứt liên lạc sau đó. Bản thân không hiểu nổi mình đang yêu ghét cái gì, mà sao không thể quên được viên sỏi khinh bỉ ném xuống cái mặt hồ chung tuổi trẻ của tất cả lứa chúng ta khi ấy.
Mình nghĩ, lòng tốt có giới hạn, và lòng tốt có nguyên tắc của tốt. Mình nghĩ tốt bụng là tử tế một cách có nguyên tắc. Còn bạn nghĩ tốt bụng là bao dung nuôi lớn một lũ người dưng ích kỷ.
 
Gần hai mươi năm sau gặp lại, bạn vẫn không hề đổi khác. Vẫn gầy, đen, đang nuôi báo cô một lũ trời đánh và vô tâm nào đó. Khá hơn là chiếc xe máy rách của bạn đang đi không phải loại xe trả góp, nhưng nhà vẫn đi thuê, tiền thường không dính túi một xu. Và buôn bán được bao nhiêu tiền, dành để trả học phí lẫn nuôi không công cho một thằng sinh viên đại học Bách Khoa, một thằng sinh viên cao đẳng nghề, một thằng thất nghiệp ham số đề. Trong khi đứa con gái ruột của bạn, mẹ nó mang đi phương trời nào, không biết, không nuôi.
Và tệ hơn, bạn tự động biến mất không tăm hơi dù chỉ sống cách nhà mình vài phút đi bộ.
Thì ra, vở kịch của mình công diễn tại TPHCM, lúc đó mình bận ở Hà Nội vài ngày, bạn không nhận được vé mời xem, nên bạn giận.
Y như giận vì chưa thấy cái lời mời cơm hai mươi năm trước. Bất chấp những quãng đường xa hai mươi cây số giờ đã thành hai nghìn cây số. Bất chấp chúng ta đều đã cùng trở nên già cũ, trải đời bằng những cách khác hẳn nhau.
Viên sỏi ném mãi chả chìm xuống tới đáy hồ.
Đến bao giờ bạn mới trở thành đàn ông, hở cậu bé bốn mươi?
Trang Hạ

Những điều gái hư dạy bạn


Nàng Lọ Lem rốt cuộc ế chồng. Bạch Tuyết chẳng khá khẩm gì hơn, hoàng tử đã cắm sổ đỏ đánh bạc và thường về khuya mang theo mùi nước hoa nồng nặc của gái lạ.
Mọi câu chuyện tình trong cổ tích đều kết thúc bằng hình ảnh hạnh phúc vĩnh viễn: Vượt qua bao khó khăn thử thách, hoàng tử rước công chúa lên ngựa, cả hai đi về nơi hạnh phúc lứa đôi. Từ đó họ sinh con đẻ cái, yêu nhau mỗi ngày.
Nhưng họ hạnh phúc, rồi sao nữa? Thế ai nói Bạch Tuyết và Lọ Lem là những người phụ nữ xứng đáng được nhận hạnh phúc?
Ai nói rằng những nàng công chúa bước ra từ những câu chuyện tình đẹp như cổ tích, sau này cũng sẽ là những bà mẹ dạy dỗ con nên người, mà không đầu độc đàn con trong nước mắt và những lời than thở nói xấu chồng, oán trách đời sống?
 
Ai nói Bạch Tuyết và Lọ Lem là những người phụ nữ xứng đáng được nhận hạnh phúc? (Ảnh minh họa)

 1. Vì sao vua lại cưới phù thủy?
Thế sao bạn không hỏi, vì sao ngàn vị vua trên đời không cưới những người vừa đẹp người vừa đẹp nết như nàng Lọ Lem chăm chỉ và nàng Bạch Tuyết lương thiện tin người, mà lại đi cưới ngay con mụ phù thủy? Hay lộn ngược lại câu hỏi theo hướng khác: Vì sao người thành đạt giỏi giang như vua không cưới bạn? Bạn còn tử tế vạn lần con mụ phù thủy, con mụ mẹ kế kia? Chả lẽ chỉ vì người đàn bà đó đẹp, và người đàn ông tên gọi là vua (xứ cổ tích) tuy có thành đạt nổi danh, nhưng lại là một tay đàn ông ngu muội, mù quáng, dốt nát, dễ bịp?
Câu trả lời thật là cay đắng: Vì phù thủy chính là người tình lý tưởng. Là một người đàn bà tuyệt vời trong mắt vua, còn bạn thì không!
Nếu cổ tích dịch chuyển về thời đại ngày nay, gần hơn một chút, thì mối quan hệ vua – hoàng hậu (mẹ kế) – Bạch Tuyết / Lọ Lem (con chồng) sẽ được diễn giải như sau:
- Đàn ông thành đạt đẹp giai thế mà lấy một bà vợ vừa xấu vừa ghê gớm, thần nanh đỏ mỏ!
- Mụ sếp tôi vừa keo kiệt vừa vô liêm sỉ, chửi nhân viên như hát hay, toàn đặt ra những mệnh lệnh quái dị và ngu ngốc!
- Mình ghét cái con chị tai quái trong phim truyền hình Hàn Quốc tối qua, năm lần bảy lượt hãm hại em gái cùng cha khác mẹ, giờ còn bày mưu cướp luôn cả người yêu của con em nữa mới khốn nạn chứ!
- Không hiểu đến bao giờ sếp mới nhận ra bộ mặt thật của bà trưởng phòng vừa lươn lẹo vừa nhẫn tâm với chị em trong phòng mình?
v.v 
Có vẻ phù thủy ngày nay không bắt bạn ăn táo độc, không cần đích thân ra tay thắt lưng thật chặt cho bạn ngạt thở chết, thậm chí người đàn bà ác cũng chẳng cần đổ gạo lẫn cám cho bạn nhặt mỏi tay, khỏi đi hội vui vẻ gì nữa. Phù thủy ngày nay chỉ ngăn cản đường thăng tiến nơi công sở của bạn, dèm pha bạn ở sau lưng, cướp người chồng tương lai của bạn, khiến cuộc sống của bạn rơi vào trong những vực sâu đen tối khó thở, đau khổ và tức giận.
Bạn ghét họ không? Ghét chứ sao không? Thế ghét rồi làm gì nữa? Nói xấu họ? Chửi họ sau lưng? Chuyển công sở? Đi đánh ghen trong lúc cầm chắc phần thua? Làm một trận cho ra trắng ra đen trước khi vĩnh biệt luôn cái cơ hội làm việc và cơ hội thu nhập này của bạn? Hay ngồi niệm Phật sao cho Bụt hiện lên, bà tiên hiện lên, phép lạ xảy ra để bạn luôn là người lương thiện trong trắng tốt đẹp?
Bạn có nhận ra, tất cả những phản ứng trên của bạn là của một người phụ nữ nhu nhược, kém cỏi, bất lực hay không?
Thế hạnh phúc có xứng đáng đến với một người phụ nữ nhu nhược, kém cỏi, bất lực và không có khả năng làm bất cứ việc gì, không có cả khả năng nổi giận hoặc chửi bậy hay không?
Nếu nàng là người xấu, nàng biết cách trả đũa! Nàng biết cách thu xếp để lên một kế hoạch chinh phục hiệu quả. Tức là, gái hư hỏng xấu xa là người phụ nữ hơn ai hết biết cách triển khai một kế hoạch, dám ước mơ và dám thực hiện, luôn sẵn sàng hành động ở một mức độ tích cực nhất. Nói đơn giản thôi: Không giết được Bạch Tuyết bằng chiếc lược tẩm thuốc độc, thì bà hoàng hậu phù thủy sẽ quay lại với chiếc thắt lưng nghẹt thở!
Không có kết quả, thì phù thủy sẽ quay lại lần thứ ba với quả táo độc trong tay! Không bao giờ từ bỏ mục tiêu, tìm mọi cách để đi tới kết quả là một tố chất tuyệt vời của người phụ nữ mà không một nàng gái ngoan nào học được từ phù thủy cả!
Thế cho nên, Bạch Tuyết và Lọ Lem luôn sẵn sàng để vào vai… kẻ bị hại! Chứ không hề sẵn sàng để vào vai kẻ mạnh, kẻ năng động, kẻ quyền biến, kẻ có quyết tâm, kẻ tìm ra sức mạnh của bản thân ngay từ trong những ước mong chính đáng nhất!
Thì không phải, phù thủy cũng chỉ mong ước cuối cùng là hôn nhân hạnh phúc với vua và đời sống gia đình êm ấm, không có cái gai nào trên đường đời, thế thôi? 
Nên đôi khi, có những người phụ nữ là phù thủy trong mắt bạn, chỉ bởi vì bạn không đủ sức mạnh để phòng vệ, vì bạn đã biến mình thành nạn nhân của số phận! Chứ trong mắt người khác, họ vẫn là người phụ nữ có những giá trị nhất định! Ít nhất, họ vẫn khiến một người đàn ông yêu họ tha thiết! Hoặc, họ vẫn là người dẫn đầu, là sếp bạn, là người lãnh đạo mà bạn mãi mãi chạy theo sau lưng! Hãy công bằng với họ để học lấy những điểm mạnh của kẻ mà bạn căm ghét!
2. Sức mạnh của tính nữ:
Tôi tin sức mạnh của phụ nữ không phải là vì nàng đẹp hơn kẻ khác bao nhiêu, hay nàng hiền hơn, lương thiện hơn kẻ khác bao nhiêu. Bởi: Nhan sắc và tính lương thiện là hai sản phẩm vừa không có ai dám bảo hành cho bạn, vừa có hạn sử dụng ngắn hơn ta tưởng!
Sức mạnh của phụ nữ cũng không nằm ở chỗ, nàng hét một câu, bao nhiêu đàn ông răm rắp tuân lệnh theo. Cái việc đó, tiền làm được! Có tiền, đàn bà muốn làm tiên hay làm cú cũng được, ai cãi (ai buồn cãi!).
Mà, ai đẹp bằng Bạch Tuyết, ai hiền bằng Lọ Lem với Tấm? Thế nhưng bi kịch của Tấm với Lọ Lem là luôn chờ đợi một người đàn ông tới mang hạnh phúc cho mình! Chờ bảy chú lùn làm bầu bạn (tất nhiên, tôi không nghĩ nàng có xu hướng tình dục như thế!), chờ hoàng tử cưỡi ngựa tới hôn lên môi, rồi bế lên ngựa, đưa về miền hạnh phúc! Rồi chờ vua cha hay ai đó “xử lý” kẻ ác hộ họ, ồ!
Nên tôi tin rằng, chẳng có vụ nằm ngửa chờ đàn ông tới rước thì sẽ có hạnh phúc! Những người phụ nữ dù lương thiện nhưng bản tính gặp chăng hay chớ như Bạch Tuyết, những người không có kế hoạch và mục đích cho đời mình như Lọ Lem, hẳn cuộc sống gia đình chẳng suôn sẻ gì. Vì họ đã không hề chuẩn bị gì cho đời mình cả! Họ chỉ xinh đẹp và lương thiện thôi, nhưng họ hoàn toàn chưa học được cách để làm chủ cuộc sống của chính mình!
Cái mang lại sức mạnh cho một người phụ nữ, đó chính là năng lực hành động! Bạn có yêu thương tràn đầy trong tim, nhưng yêu thương ấy không thể hiện được ra bằng hành động, thì bạn chỉ là một người yêu bằng mồm! Cuộc sống của bạn sẽ đầy rẫy tính từ nhưng chẳng có mấy động từ!
Sức mạnh cho một người phụ nữ là năng lực hành động
Hoặc lý tưởng nhất, hãy nghĩ như công chúa nhưng hãy sẵn sàng hành động như một phù thủy chính hiệu! Đừng để những gì tốt đẹp nhất của bạn mãi mãi chỉ nằm yên trong trái tim bạn, đừng ước mơ nữa, hãy lên kế hoạch cho mình y như một phù thủy chính hiệu!

Nguồn: http://dep.com.vn/Cookies-tra-chieu/Nhung-dieu-gai-hu-day-ban/22724.dep